Tôi đến Gx Tắc Sậy lúc 3 giờ 30 sáng ngày 7-2-2012, nhà thờ còn đóng cổng. Vậy là suốt một đêm thức trắng, có lẽ do háo hức nên không mấy người chợp mắt trên xe, vì đây là lần đầu tiên tôi được đến viếng mộ cha P.X. Trương Bửu Diệp.
Trời còn sớm nhưng các hàng quán đã mở cửa. Tôi tìm một quán cà-phê đối diện nhà thờ Tắc Sậy để vừa uống cà-phê cho tỉnh táo vừa chờ nhà thờ mở cổng lúc 4g.
Thấy đã có vài xe đến trước tôi ít phút. Hỏi thăm thì họ nói từ Chợ Mới (An Giang) và Long Thành (Đồng Nai) tới. Giao tiếp với dân địa phương thấy họ thật chân chất và hiền hòa, chính hiệu “con nai vàng” của bản chất người dân Nam bộ miệt vườn.
Đúng 4 giờ sáng, cổng nhà thờ được mở. Mọi người kéo nhau vào viếng mộ cha Diệp. Số người khấn nguyện tại mộ cha Diệp lúc này khoảng 100 người. Tiếng kinh râm ran, khói nhang nghi ngút. Trong số đó thấy có nhiều người ngoại giáo, biết vậy nhờ nhìn cách thắp nhang: hai tay cầm nhang để trên đầu trước trán và lâm râm khấn vái. Một bà hỏi tôi: “Không có trái cây thì cúng tiền được không?”. Tôi hỏi: “Bà có Công giáo không?”. Bà nói: “Không”. Tôi nói: “Không cần trái cây hay tiền bạc gì cả, cứ thành tâm là được. Còn nếu bà muốn dâng cúng thì dâng tiền tốt hơn dâng trái cây”. Bà cười. Tôi hỏi: “Bà ở đâu tới?”. Bà đáp: “Tui ở quận Tư (Saigon) tới”. Bà vừa cười vừa cảm ơn tôi và bước đi.