Chủ Nhật, 11 tháng 5, 2014

2014 Gương Chứng Nhân : Cha Trương Bửu Diệp chết thay cho đoàn chiên

Cha Phanxicô Trương Bửu Diệp sinh ngày 01/01/1897, một tháng sau được Cha Giuse Sớm rửa tội ngày 02/02/1897 tại họ đạo Cồn Phước, nay thuộc ấp Mỹ Lợi, xã Mỹ Luông , huyện Chợ Mới , tỉnh An Giang.

Cha Ngài là Micae Trương Văn Đặng. Mę Ngài là Lucia Lê Thị Thanh. Gia đình sống tại họ đạo Cồn Phước tỉnh An Giang.

Năm 1904, lúc Ngài 7 tuổi thì mę mất. Cha Ngài đời gia đình lên Battambang bên Campuchia, sinh sống bằng nghề thợ mộc. Tại đây, thân phụ Ngài tục huyền với bà Maria Nguyễn Thị Phước, sinh năm 1890, quê gốc tại Mỹ Luông, Chợ Mới, An Giang. Kế mẫu đã sinh cho Ngài người em gái tên là Trương Thị Thìn {1913}, hiện còn sống tại họ đạo Bến Dinh, xã Tân Hòa, huyện Thanh Bình , tỉnh Đồng Tháp.

Năm 1909, Cha Phêrô Lê Huỳnh Tiền gửi Ngài vào Tiểu Chủng Viện Cù Lao Giêng, xã Tấn Mỹ, Chợ Mới, An Giang . Học xong tại Tiểu Chủng Viện , Ngài lên Đại Chủng Viện Nam Vang , Campuchia, {lúc đó các họ đạo An Giang , Châu Đốc , Hà Tiên trực thuộc giáo phận Pnom Penh , Campuchia} .

Năm 1924 , sau thời gian tu học, Ngài được thụ phong Linh Mục tại Nam Vang dưới thời Đức Cha Chabalier người Pháp. Lễ Vinh Quy và Mở Tay được tổ chức tại nhà cô ruột là bà Sáu Nhiều tại họ đạo Cồn Phước.

Từ năm 1924-1927, Ngài được bề trên bổ nhiệm làm Cha phó họ đạo Hố Trư, một họ đạo của người Việt sinh sống tại tỉnh Kandal, Campuchia. Từ năm 1927-1929, Ngài về làm giáo sư tại Tiểu Chủng Viện Cù Lao Giêng , tỉnh An Giang.

Tháng 03/1930, Ngài về trông nom họ đạo Tắc Sậy, quận Giá Rai, tỉnh Bạc Liêu. Trong những năm làm Cha sở, Ngài quan hệ, giúp đỡ, thành lập nhiều họ đạo khác tại các vùng phụ Cận như: Bà Đốc, Cam Bô, An Hải, Đầu Sấu, Chủ Chí, Khúc Tréo, Đồng Gò, Rạch Rắn.

Hoàn cảnh xã hội nhiễu nhương những năm 1945 - 1946 , chiến tranh loạn lạc, bà con nhân dân di tản, Cha Bề Trên đįa phận Bạc Liêu là Phêrô Trần Minh Ký và cả các Cha người Pháp cũng khuyên Ngài lên Bạc Liêu lánh mặt , khi nào tình hình yên ổn thì sẽ trở lại họ đạo Tắc Sậy, nhưng Ngài trả lời: "Tôi sống giữa đàn chiên và nếu có chết cũng chết giữa đàn chiên, không đi đâu cả".

Ngày 12/03/1946, Ngài bį bắt cùng với trên 70 chức sắc và giáo dân tại họ đạo Tắc Sậy, bị lùa đi và nhốt tại lẫm lúa nhà ông giáo Sự ở Cây Dừa. Người ta định giết hết tất cả nhưng Ngài nói chính Ngài là chủ chăn các con chiên đó, vậy xin chết thay cho các con chiên của Ngài. Họ chấp nhận. Mọi người được thả còn Ngài thì bị đem đi thủ tiêu.